Saturday, 31 March 2018

Words and their stories 16: Visa (Part 1)


Hi các bạn,
Rất vui chia sẻ với các bạn về chủ đề liên quan đến thị thực (visa) trong chuyên mục Học tiếng Anh qua các câu chuyện.

Như các bạn cũng biết, ngày nay việc di chuyển từ nước này sang nước khác là một việc vô cùng dễ dàng (as easy as ABC) và gần như ai cũng có thể đi được nếu như họ đáp ứng được các yêu cầu xuất, nhập cảnh. 

                                                              (Nguồn: Internet)
Ngoài một số nước miễn visa cho công dân Việt Nam như các nước Đông Nam Á, Cuba, … và một số nước cho phép mình xin visa khi đến sân bay của họ, gọi là “On Arrival Visa”. Chẳng hạn mình có thể xin ON Arrival Visa nếu các bạn muốn đi Nepal, Iran hoặc Ấn Độ. Cứ mua vé bay thẳng đến những nước này, đến sân bay điền Form, ký tên và nhân viên an ninh cửa khẩu sân bay sẽ có thể hỏi vài câu đại loại như đến nước họ làm gì, đi bao lâu, ở đâu, khi nào về.

Nếu mấy anh an ninh Ấn Độ chưa tin lắm thì bồi thêm một câu đảm bảo sẽ được cấp visa ngay và luôn; “Tôi đến Ấn Độ là tại vì tôi khoái cái món cà ri nị. Nước tôi cũng có món này nhưng chắc chắn chẳng ở đâu tuyệt bằng đến Ấn Độ mà ăn món này”. (You know why I am visiting India is partly because I’m dying for Indian curry. In my country, we also have this dish, but I believe it would be the best to sample it right in India”. Nghe xong câu này, đảm bảo mấy anh sẽ Ô Cơ, đóng dấu cái rụp vô Passport của mình ngay. Còn lại hầu như mình phải làm thủ tục xin visa trước khi đặt chân lên máy bay.

Nói chung, việc xin visa dễ hay khó là do mình có đáp ứng đủ điều kiện về mục đích nhập cư, hồ sơ, giấy tờ hay không thôi chứ khó nói trước được nước nào khó, nước nào dễ. Tất nhiên, những nước giàu và an ninh nghiêm ngặt như Hoa Kỳ, Israel, khối châu Âu, Úc và New Zealand thì đòi hỏi giấy tờ nhiều hơn, nghiêm túc hơn những nước khác nên nhiều người có cảm giác là xin visa khó.

Trong chủ đề về Visa hôm nay mình muốn chia sẻ với các bạn những từ ngữ, thuật ngữ liên quan đến Visa nha.

Như các bạn biết, mỗi cá nhân mình cần có Sổ thông hành hay còn gọi là Hộ chiếu (Passport), còn mình muốn nhập cảnh vô nước khác thì mình phải làm hồ sơ xin thị thực gọi là Visa. Nhớ hồi nhỏ học tiếng Anh, thầy cô cũng dạy Passport là Hộ Chiếu/Sổ thông hành, còn Visa là Thị thực, chỉ biết vậy thôi chứ đâu có thấy passport nó hình gì và visa là như thế nào đâu. Bây giờ dễ rồi, chỉ cần google là biết ngay sự khác biệt.  

Hồ sơ xin thị thực của mình thông thường phải gửi đến Visa Office (Phòng cấp thị thực) của các Đại sứ quán (Embassy) ví dụ như Embassy of India, Embassy of America… hoặc là Tổng lãnh sự (Consulate General) của các nước. Ở Sài Gòn mình đa số là các Tổng Lãnh Sự thôi, chẳng hạn như Consulate General of France, Consulate General of America, Consulate General of the United Kingdom hay British Consulate General.

Đứng đầu Đại sứ quán là ngài đại sứ (Ambassador), còn đứng đầu Tổng lạnh sự là Consul General (Ngài tổng lãnh sự). Còn người xem xét hồ sơ xin thị thực của mình thì gọi làm Visa Officer (Viên chức lãnh sự).

Nếu đất nước mình muốn đi đến miễn visa cho mình thì được gọi là Visa Exemption / Waiver. Còn họ không miễn visa thì mình phải làm hồ sơ để xin, có thể làm theo cách thông thường bằng đủ thứ hồ sơ, giấy tờ (hard copy) hoặc chỉ cần xin trực tuyến (Online visa / E-visa). Tất nhiên, nếu làm E-Visa thì mình sẽ đỡ vất vả hơn và nhanh chóng hơn rất nhiều.

Visa mình xin thì có rất nhiều loại, chẳng hạn như visa du lịch (Visitor Visa), Visa đi học (Student Visa), Visa làm ăn dành cho thương nhân (Business Visa), Visa để làm việc (Work Visa) ….. nhưng chung quy lại gồm 2 loại là Visa di/định cư (immigrant Visa) và visa không định cư (Nonimmigrant visa).

Do bài viết dài quá nên chia làm 2 phần cho dễ theo dõi nha các bạn. (Xem tiếp part 2)

No comments:

Post a Comment